Phân Tích Hiện Tượng Viet Weekly
--------------------------------------------------------------------------------
• Nguyễn Chí Thiện - @nguoi-viet.com
Thi Sĩ Nguyễn Chí Thiện
Gần đây, nhóm Viet weekly (VW) la lối là một số người ở trong cộng đồng muốn loại bỏ quyền tự do ngôn luận của họ. Họ quên rằng chỉ có những chính quyền độc tài, độc Đảng mới làm được việc đó. Ở nước Mỹ này, quyền tự do ngôn luận được hiến pháp bảo vệ, chính phủ Mỹ cũng không có quyền vi phạm, cấm một tờ báo nào phát hành.
Đúng là theo hiến pháp, Viet Weekly có quyền cho đăng những bài ca ngợi những tên tội phạm như Hồ Chí Minh, Hitler, ca ngơị những tội ác như vụ thảm sát Mậu Thân, ca ngơị khủng bố như vụ 911...nhưng họ phải hiểu rằng, theo hiến pháp, những người khác cũng có quyền phản đối, biểu tình, tẩy chay dưới mọi hình thức, trừ dùng bạo lực, cưỡng bức.
Tôi không muốn bàn tới lương tâm, trách nhiệm, đạo đức nghề nghiệp vì căn cứ trên những bài báo trên VW, ta thấy nhóm này không hề có những phẩm chất đó. Nghe nói thân phụ một số người trong nhóm VW trước kia từng là những sĩ quan trong QLVNCH. Các vị đó chắc phải phiền lòng vì việc làm của con cái mình. Tôi hoàn toàn thông cảm và tôn trọng các vị.
Thực ra từ lâu rồi, VW đã là một tờ báo bậy bạ, hỗn xược lăng mạ những bậc đàn anh trong làng báo, thổi phồng, bóp méo đời tư của nhiều người, gây ra những "chuyện bê bối" (scandal), đánh vào tính tò mò thị hiếu thấp kém của một số người đọc để phát triển. Cũng từ lâu rồi, những bài báo ca ngợi Việt cộng, coi khinh cộng đồng Việt Nam hải ngoại đã xuất hiện. Chẳng hạn những bài ca ngợi Võ Văn Kiệt, những bài nói cộng sản Hà Nội sẽ khống chế cộng đồng Việt Nam hải ngoại một cách dễ dàng nếu không chịu mặc cả với Hà Nội. Ngang ngược, tầm bậy như vậy chúng ta vẫn bỏ qua, chặc lưỡi "Ở xứ tự do mà! Cái tốt đẹp nhất cũng có mặt trái của nó".
Các học sinh cũng đi theo cùng phụ huynh trong cuộc biểu tình tẩy chay Việt Weekly. (Hình: Huỳnh Tuấn Kiệt/Người Việt)
Nhưng tới khi họ đăng bài của cán bộ cộng sản Hà Văn Thùy, ngang nhiên sỉ nhục những người quốc gia là bù nhìn, tay sai của "ông giời con mũi lõ", tán dương tội đồ Hồ Chí Minh là thánh nhân, tán dương vụ thảm sát Mậu Thân là tuyệt vời, tán dương vụ khủng bố 911 là cái giá đích đáng người Mỹ phải trả vì những gì người Mỹ đã gây ra cho thế giới. Nói một cách khác, nhóm VW đã xúc phạm tới hằng triệu linh hồn những nạn nhân cộng sản đã chết, xúc phạm tới tận xương tủy hằng triệu nạn nhân còn sống. Tới lúc này, "Bản Lên tiếng Phản Đối Lập Trường Tay Sai của VW" mới ra đời.Tay sai có thể có lương, có thể không lương. Nhưng theo nhận thức của chúng tôi thì là "có lương". Quỹ tài trợ cho nghị quyết 36 của Việt cộng lập ra không phải chỉ để làm cảnh! Sau cuộc họp báo ngày 16/06/07, tôi có đối thoại với anh Lê Vũ, hy vọng nhóm VW sửa đổi, dù là hy vọng rất mong manh. Quả nhiên nhóm VW vẫn tiếp tục viết những lời láo xược, thách đố mọi người. Vì lẽ đó mới có cuộc "thỉnh ý đồng hương" tổ chức ở Westminster, mới có cuộc biểu tình của hai ngàn người trước trụ sở tuần báo VW trên đường Main. Ban Tổ Chức cũng như những người tham gia biểu tình luôn làm hết sức mình để ngăn chặn những hành vi bạo lực đáng tiếc. Cuộc biểu tình đã diễn ra sôi nổi nhưng ôn hoà. Cảnh sát giữ trật tự cũng phải thừa nhận. Có nhiều người hỏi nguyên nhân của thành công? Xin thưa ngay rằng ở tinh thần và ý thức trách nhiệm của cộng đồng người Việt tỵ nạn. Ở xứ tự do này ai gò ép được ai? Ngay từ sơ khởi, khi mời các vị thức giả ghi tên vào Bản Lên Tiếng, quyền quyết định hoàn toàn ở các vị. Có 174 vị đồng tình. Có 3 vị không muốn đứng tên. Lý do không phải vì 3 vị tán thành VW. Cả 3 vị đều phản đối VW. Nhưng vì những lý do khác nhau, không muốn đứng tên. Tiếp tới là cuộc họp báo ở trụ sở tờ báo Viễn Đông, cuộc thỉnh ý đồng hương ở Westminster, cuộc biểu tình ở đường Main. Giả thử các vị không đồng tình làm sao đông đảo mạnh mẽ như vậy?
Ngoài tinh thần, ý thức trách nhiệm, người tỵ nạn cộng sản Việt Nam còn có nhận thức sắc bén, tinh tường. Nhóm VW luôn cao giọng nói họ là những người viết báo có lương tâm, tôn trọng tự do ngôn luận, trung thực, mở ra một lối làm báo mới hai chiều. Họ không lừa được ai. Tuyệt đại đa số đều nhìn rõ:
Nhiều bạn trẻ tham gia biểu tình, tích cực hô những khẩu hiệu chống Việt Weekly. (Hình: @nguoi-viet)
1. Họ vô lương tâm. Một tờ báo có lương tâm đâu nỡ lòng đăng bài xưng tụng Hồ Chí Minh, kẻ đã gây ra bao thảm hoạ, tang tóc, ly tán, tù đầy, đói khổ cho dân tộc, là danh nhân văn hoá thế giới, là thánh nhân, gây đau khổ phẫn nộ cho cả cộng đồng nạn nhân sống sót của cộng sản. Họ biết rất rõ Hồ Chí Minh với tội ác trời không dung, đất không tha, sát hại hằng triệu người, nếu được đem ra xét xử công minh, đã phải nhận một thòng lọng treo cổ như Saddam Hussein. Giả thử họ có quên thì tượng đài kỷ niệm 100 triệu nạn nhân cộng sản ở Washington cũng đã nhắc nhở họ. Một tờ báo có lương tâm đâu nỡ lòng đăng bài ngang nhiên tán trợ khủng bố, phỉ báng nhân dân Mỹ, xúc phạm ba ngàn nạn nhân chết thảm cũng gia đình họ, giải thích cuộc tấn công 911 là cái giá đích đáng mà người Mỹ phải trả vì những gì người Mỹ đã gây ra cho thế giới. Họ đã là công dân Mỹ, được nước Mỹ đùm bọc, ăn học thành người, sao họ có thể táng tận lương tâm như vậy? Cái gì đã biến một Etcetera, một hoạ sĩ có tài từng biếm họa Hồ Chí Minh một cách độc địa thành tổng thư ký tờ VW nặng mùi xu nịnh Hà Nội đến thế? Chửi cả ân nhân, cả thầy, cả bạn tàn nhẫn đến thế? Chắc chắn không phải vì "tự do ngôn luận" tuyệt đối.
Phải nhẫn tâm lắm mới có thể phỉ báng những người H.O. như ông
Hồ Văn Xuân Nhi "qua đến Mỹ họ trở thành vô dụng, gần như bị phế thải trước đời sống mới, vô tài vì ngôn ngữ mới. Họ không có, không còn gì...Tôi tôn trọng sự chống cộng của những cựu tù H.O. ở Mỹ. Không bao giờ tôi dám coi thường miệt thị tinh thần chống cộng của những bậc đáng tuổi cha chú", nhưng chỉ mấy chục giòng trên ông lên giọng cao đạo mỉa mai "đối với những cụ già hay người lớn tuổi, cựu tù H.O. xuống đường biểu tình tôi thông cảm và tội nghiệp dùm cho họ". Tại sao câu trên lại chửi câu dưới như vậy? Vì gian dối ngụy biện, không viết bằng tấm lòng.
2. Nếu họ tôn trọng tự do ngôn luận như họ rêu rao, sao họ lại sấp mặt viết trong mục "thư toà soạn" là chúng ta cảm ơn Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng vì họ đã xả thân gánh vác việc nước, trong khi họ , những lãnh tụ đảng cộng sản đang nắm độc quyền truyền thông, cả nước không có một tờ báo tư nhân, bỏ tù những người chỉ phát biểu hoà bình đòi tự do ngôn luận, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam. Trong số báo 31 mới đây nhất, Đông Duy lại xưng tụng Hồ Chí Minh, tên độc tài bóp chết mọi quyền tự do: " lời kêu gọi thống thiết của người thanh niên tên Nguyễn Ái Quốc trong kỳ đại hội tour 1920 vẫn chưa hoàn tất và sẽ còn là một đấu tranh liên tục...Trên 70 năm trước, ngay trên đất nước kẻ thù, anh chàng thanh niên VN mang tên một người yêu nước đã gào lên "chúng tôi không có quyền tự do báo chí, hoặc tự do ngônluận, hoặc tự do họp hội cũng không có.."
Người Pháp có câu "những kẻ nói dối luôn tự mâu thuẫn" (les menteurs se coupent toujours). Sự thật họ chỉ lợi dụng tự do ngôn luận để tuyên truyền cho cộng sản, gây xáo trộn trong cộng đồng. Cộng sản hiểu rất rõ ràng người Việt hải ngoại là mặt trận đối ngoại, là sự hỗ trợ không thể thiếu cho phong trào dân chủ trong nước, chiêu dụ được ai càng tốt, nếu không, cần phải vô hiệu hóa. VW cảm ơn những tên giày xéo nhân quyền, bỏ tù tiếng nói, kêu gọi tiếp tục con đường của Hồ Chí Minh. Khi chúng ta phản đối, họ lu loa chúng ta chống tự do ngôn luận. Không, tự do ngôn luận là linh hồn của mọi thứ tự do, là nhân phẩm, là tiến bộ xã hội. Bao người đã tù đầy, đã hy sinh mạng sống vì nó, chúng ta bảo vệ và trân quý nó. Vì không có nó , con người không còn là con người đúng nghĩa. Từ nửa thế kỷ nay, năm 1956, nhà thơ Lê Đạt đã phải kêu lên:
Tôi sống mãi những ngày thảm hại
Khôn ngoan không dám làm người
Những đêm trắng tấy lên dữ dội
Xấu hổ không dám nhìn mặt mình
Nhiều bạn trẻ cũng tham dự cuộc biểu tình chống Việt Weekly và DVD V-Life “tiếp tay cộng sản phá hoại cộng đồng”. (Hình: Huỳnh Tuấn Kiệt)
Cần minh xác là chúng ta chống VW vì VW ngang nhiên tán trợ khủng bố, ngang nhiên phong thánh tội đồ Hồ Chí Minh giữa lòng cộng đồng tỵ nạn cộng sản, ngang nhiên biến tội ác diệt chủng thành chiến công tuyệt vời. Cũng như những người da đen phản đối sự tuyên truyền phân biệt chủng tộc của nhóm Ku- Kluk- Klan, nhóm The White Aryan Resistance, cũng như người Do Thái phản đối những kẻ ca ngợi Hitler, ca ngợi chủ nghĩa quốc xã, tân quốc xã. Họ đâu có chống tự do ngôn luận!
Hiến pháp Hoa Kỳ bảo vệ quyền tự do cho cả những luận điệu độc hại đó, đồng thời cũng bảo vệ quyền tự do cho cả những người tẩy chay, biểu tình chống lại những luận điệu gây thù hận đó. Người Mỹ gọi sự xung đột này là "thị trường cạnh tranh các ý tưởng" (marketplace of ideas)
Trong tờ Los Angeles Times, ngày 25/07/07, đăng tin giáo sư Ward L. Churchill, 59 tuổi, thuộc trường đại học Colorado, một giáo sư chính ngạch nghiên cứu chủng tộc, sau vụ tấn công 9/11, 2001, đã viết một bài tiểu luận lăng nhục nạn nhân của khủng bố. Trong bài đó ông lý luận rằng những người làm việc ở WTC (World Trade Center) là một tập đoàn kỹ trị ở ngay giữa trung tâm tài chính đế quốc toàn cầu Mỹ, và so sánh họ với những tên lãnh đạo Quốc Xã tiến hành những mệnh lệnh diệt chủng của cấp trên (In it, he argued that workers in the World Trade Center were "a technocratic corps at the very heart of America's global financial empire. and compared them to the Nazi leader who carried out superiors' orders for genocide") Ông Churchill đã bị tấn công kịch liệt trên internet, trên truyền hình và bài diễn thuyết dự tính nói ở trường Hamilton College ở New York đã bị loại bỏ (Churchill was roundly attacked on the Internet and television and his speech was canceled). Ông ta cũng đã phải từ chức Chủ Tịch Phòng Nghiên Cứu Chủng Tộc của trường đại học (He did step down as chairman of the University's Ethnic Studies Department). Những người không có lương tâm như ông giáo sư này không thể là người lương thiện, cho nên năm ngoái trường đã điều tra có bằng cớ là giáo sư Churchill đã phạm tội đạo văn và gian dối trong nghiên cứu. Trường đã quyết định sa thải ông ta. Ông giáo sư này lại đang đe dọa kiện nhà trường giống như VW đang đe kiện cộng đồng.
Việc Bộ Trưởng Quốc Phòng Nhật phát biểu hai quả bom nguyên tử thả xuống Hiroshima và Nagasaki là khó tránh khỏi, đã bị phản đối và phải từ chức, dù lời phát biểu của ông không phải là không có phần hữu lý. Nhưng ông đã sai lầm khi phát biểu ngay taị nước Nhật, nạn nhân của hai quả bom nguyên tử.
So với các cuộc biểu tình ở Mỹ và trên thế giới, người Việt tỵ nạn chúng ta rất hiền, rất biết điều, họ cũng rất tôn trọng tự do ngôn luận. Ở San Jose, một tờ tuần báo thường đăng bài của luật sư Nguyễn Hữu Liêm. Ông luật sư này đã viết nhiều bài không tốt lành gì. Gần đây nhất, ông khen Việt cộng có công bảo vệ "lòng trứng dân chủ" như chiếc vỏ trứng, không để nó nở non thành bị ung bị thối! Bài tiếp sau, ông lại có gan đặt câu hỏi là dân Việt Nam ngày nay đã xứng đáng được tư do chưa! Đồng bào Bắc California đã bỏ qua. Chúng tôi mong chủ nhiệm, chủ bút tờ báo này đừng để ông luật sư thân cộng đi quá xa, chọc giận đồng bào quá đáng, đẩy đồng bào tới chỗ phải xử dụng quyền phản đối của họ.
Một góc của cuộc biểu tình chống và tẩy chay tuần báo Việt Weekly vì đồng hương cho rằng báo này tán trợ cộng sản. (Hình: Huỳnh Tuấn Kiệt)
3. VW không trung mà cũng không thực, họ rất điêu trá. Họ dựng đứng nói "đa số người dân VN hiện nay hài lòng với tiến triển kinh tế đang có và mong muốn có sự ổn định về chính trị, để tiếp tục kéo dài trạng thái phát triển kinh tế". Luận điệu này quá quen thuộc chỉ nhắc lại như vẹt, luận điệu cũ rích của quan thầy Việt cộng. Cho nên chúng ta chẳng thấy làm lạ khi VW tới tận số 31 mới đây không viết một bài nào về vụ dân oan khiếu kiện ờ trụ sở quốc hội Saigon vừa bị giải tán rất dã man trong bóng đêm. Dân Việt đã hài lòng rồi làm gì có chuyện biểu tình phản đối mà viết! VW tuỳ tiện vu cáo những người ủng hộ phong trào dân chủ trong nước, chống độc tài cộng sản là phe "chống Việt Nam", đề cao những tên cơ hội trục lợi, tôi tớ cho Việt cộng là phe "bênh Việt Nam". Chẳng có gì mới, vẫn như vẹt lập lại giọng lưỡi của quan thầy Việt cộng.
Cách đây vài tháng, trường De Anza College ở San Jose có mời Tôn Nữ Thị Ninh tới nói chuyện với một lớp học. Sợ các em học sinh các lớp khác vào chất vấn, ông tiến sĩ Vũ Đức Vượng đứng gác cửa ngăn chặn không cho các em vào. Mấy chục em được tham dự ai muốn hỏi phải được ông thầy giáo gốc Hoa cho phép. Sự thật là vậy, nhưng ông Đông Duy lại viết:" bà Ninh có một nỗ lực đối thoại nghiêm chỉnh và cởi mở". Ai cũng biết quốc hội Việt Nam là bù nhìn, công cụ của Đảng, Đông Duy lại viết:" nó là một cơ chế đầy quyền lực". VW cũng biết trong một tờ báo nếu toàn những bài đổi trắng thay đen nhăng cuội như vậy thì không ổn, nên phải thêm một bài đứng đắn của ông Nguyễn Đạt vào để cân bằng. Cũng như khi viết "chúng ta cảm ơn ông Triết , ông Dũng" VW cũng phải thêm ông Bùi Diễm, Đổ Hoàng Điềm cho có vẻ hai chiều. Toàn thủ đoạn con nít! Tôi tin, ông Diễm, ông Điềm không thú vị gì khi bị bỏ vào chung một lọ với hai tên trùm độc tài. Ông Bùi Diễm đã xin ký tên vào Bản Lên Tiếng.
Tôi hy vọng những học giả, giáo sư, nhà văn, nhà báo, nhà chính trị nặng lòng với công cuộc dân chủ hoá Việt Nam đừng để cho VW dùng bài viết của các vị để "cân bằng" với các bài viết tôi tớ, xuyên tạc của chính họ. Ông Nguyễn Minh Triết đến quận cam , chui lủi, lẩn tránh truyền thông, sợ hãi đồng bào, cờ không dám cắm trên xe, phải vaò cổng phụ, dù an ninh Mỹ bảo vệ chu đáo, dù đồng bào ông chỉ biểu tình phản đối ông một cách bất bạo động.
Sự thực là vậy. VW số 26, trong mục thư toà soạn lại viết khác hẳn "chuyến đi của ông Triết đánh dấu sự sẵn sàng tiếp cận, đối chất, tranh luận với những vấn đề nhạy cảm của phía cộng đống hải ngoại đưa ra" Trung thực ở đâu? Chính tờ VW đăng lời Nguyễn Minh Triết nói sách báo Việt Nam hải ngoại sẽ có mặt trong nước, nhưng chưa phải bây giờ. Đông Duy lại viết (lại cái ông Duy bố nhắng này) "viễn ảnh báo chí trong nước bành trướng ra hải ngoại hay báo chí hải ngoại tự do phát hành trong nước là một thách thức mà phía chống đối mãnh liệt , phía e dè, không phải là nhà nước Việt Nam mà khởi sự từ hải ngoại." Thì ra trong nước chưa có báo chí tự do là vì người Việt hải ngoại chống đối mãnh liệt, e dè! Cộng sản thì đã sẵn sàng.
Tôi muốn nhắn Đảng Công Sản Việt Nam một câu của Việt Nam "làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thăng ngu" và một câu của Lenin " nhiệt tình (dù vì tiền) cộng ngu tối bằng phá hoại". Cũng nhân thể xin nhắn VW một câu của Việt Nam "thực thà là cha qủy quái" và một câu của Pháp "kẻ nói dối sẽ không ai nghe nữa, ngay cả khi nó nói thật" ( le menteur n'est plus écouté, même quand it dit la vérité).
Một người duy nhất cầm tấm banner bày tỏ sự ủng hộ Việt Weekly, nhưng bị người biểu tình phản đối khiến cảnh sát phải can thiệp. (Hình: Ðỗ Dzũng/Người Việt)
Truyền thống điêu trá của cộng sản Việt Nam đưọc VW lập lại nguyên si. Ông Triết nói muốn đối thoại với cộng đồng Viêt Nam hải ngoại. VW như vẹt nhại lại. Người Việt chúng ta trong cũng như ngoài nưóc, đâu có sợ đối thoại. Chúng ta hiểu rất rõ rằng tự do ngôn luận ở trong nước là dinh lũy cuối cùng cộng sản phải độc quyền cố thủ, ở hải ngoại là lĩnh vực đầu tiên chúng phải xâm nhập lũng đoạn.
Quyền tự do này phải đấu tranh bằng tù tội, bằng mạng sống mới dành được. Những tấm gương như linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Lê Thị Công Nhân, luật sư Nguyễn Văn Đài, bác sĩ Phạm Hồng Sơn, nhà báo Nguyễn Vũ Bình, nhà giáo Nguyễn Khắc Toàn, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy..là minh chứng. Ngay cả những đảng viên công thần của chế độ cũng không được phép đối thoại như Võ Nguyên Giáp, Trần Độ, Hoàng Minh Chính, Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn... Nhưng để chứng minh những lời nói của ông Triết, của VW là gian dối, chúng ta sẵn sàng cử người đối thoại trên truyền hình, trên các đài phát thanh ở hải ngọai khi ông Nguyễn Tấn Dũng sang đây. Ông có thể mang theo những vị giáo sư trong Ban Văn Hoá Tư Tưởng của Đảng. Nếu chính quyền cộng sản Việt Nam e ngại không dám làm chuyện đó ở hải ngoại, cộng đồng người Việt tỵ nạn sẵn sàng cử người về để đối thoại công khai trên các phương tiện truyền thông của Đảng trong nước. Tôi tin chắc rằng cộng sản không bao giờ dám đối thoại với những người lương thiện. Họ chỉ có khả năng đối thoại với bọn trục lợi tôi tớ.
Chúng tôi không bao giờ chống cộng một cách cực đoan tới mức ngu xuẩn. Từ nhiều năm nay chúng tôi vẫn hỗ trợ về tinh thần và vật chất cho những người cộng sản phản tỉnh. Ông Hoàng Minh Chính còn là người bạn tù của tôi. Hồi ở trong tù cũng như ngoài xã hội, tôi quen thân với nhiều người cộng sản thức tỉnh như Nguyễn Hữu Đang, Phùng Cung, Phùng Quán...Những ông Gobachev và Yelsin là những người đã góp phần lớn lao trong công việc phá sập cái thiên đường Mac Lê khủng khiếp, chấm dứt cuộc chiến tranh lạnh. Lịch sử mãi mãi ghi công của họ. Hy vọng rằng Việt Nam cũng sẽ xuất hiện những con người làm nên lịch sử như vậy.
4. Về chuyện làm báo hai chiều theo kiểu Mỹ. Truyền thông Mỹ cũng như mọi thứ trên đời, đều có mặt hay mặt dở. Học cái hay, tránh cái dở mới là biềt học. Thí dụ có những trang web, những cuốn sách dạy cách đầu độc người, dùng loại độc dược nào không có mùi vị, với liều lượng nào thì chết dần, không chết ngay. Dạy cả đi ăn cướp, phải hoá trang thế nào, cách thức thoát khỏi điều tra của cảnh sát như thế nào...Có nên học thứ "tự do tuyệt đối" đó không? Một đầu óc bình thường nào cũng có thể trả lời được.
GARDEN GROVE - Hơn 500 đồng hương tiếp tục cuộc biểu tình chống và tẩy chay tuần báo Việt Weekly tại đường Main trước trụ sở của tờ báo này với biểu ngữ và cờ VNCH. Cuộc biểu tình diễn ra vào lúc 3 giờ chiềuthứ Bảy, 4 Tháng Tám, 2007 trong vòng trật tự.
Điều đặc biệt, trong lần biểu tình này, nhiều người trẻ đã tham gia. Cô Trinity Hồng Thuận, 19 tuổi, sinh viên đại học California State University, Fullerton,nói: “Ba em là sĩ quan trong QLVNCH, em đến đây chống Việt Weekly vì họ có những bài viết làm tổn thương đến danh dự người sĩ quan QLVNCH mà ba em là một thành viên, và họ đã làm tổn thương đến danh dự cộng đồng chúng ta.” (Quí Nguyễn/CTV Người Việt)
Truyền thông không phải chỉ có hai chiều mà nhiều chiều. Vì cùng một vấn đề có rất nhiều khía cạnh nhìn khác nhau. Thí dụ như vấn đề dân chủ hóa Việt Nam của chúng ta. Có người cho là phải dựa vào Mỹ, có người cho phải tự lực là chính, có người cho là cần phải cấm vận, có người cho là cần phải đầu tư mở rộng giao thương, có người cho phải nâng cao dân trí, cải thiện dân sinh, có người cho là phải hoà hợp hoà giải dân tộc, quên đi quá khứ, xoá bỏ hận thù, hướng về tương lai, có người cho là không được quên quá khứ, không được quên bài học lịch sử, phải phơi trần tội ác cộng sản cho mọi người thấy để họ ý thức được tai hoạ cộng sản, nâng cao ý chí đấu tranh, có người cho là không nên yểm trợ những người cộng sản thức tỉnh phản tỉnh vì họ là phản kháng cuội, có người quan niệm ngược lại là cần phải ủng hộ họ vì họ là lực lượng công phá từ ngay trong nội bộ Đảng, tiếng nói của họ có trọng lượng với các đảng viên, có người lại cho là phải dành cho bằng được quyền tự do ngôn luận trước tiên để có thể giác ngộ quần chúng nổi dậy.
Mọi ý tưởng đều có thể tranh luận để tìm ra những biện pháp hữu hiệu nhất nhằm hoàn thành công cuộc dân chủ hóa càng sớm càng tốt. Nhưng cái chiều xuất phát từ guồng máy tuyên truyền của cộng sản và tay sai thì không thể chấp nhận được. Thí dụ như phong thánh cho Hồ Chí Minh, đề cao khủng bố, vinh danh tội ác, "cảm ơn" những tên độc tài, "theo bước Nguyễn Ái Quốc", ca ngợi chế độ bỏ tù tiếng nói là cởi mở, sẵn sàng đối thoại, sẵn sàng giao lưu văn hoá, vu vạ cho người Việt hải ngoại là chống Việt Nam, là trở lực chính khiến sách báo hải ngoại không phát hành được ở Việt Nam...Thí dụ như việc hằng ngàn dân oan vừa bị đàn áp ở Việt Nam.
Nếu có tờ báo nào nhân danh làm báo hai chiều, làm báo cởi mở, viết hoặc đăng tải các bài của bọn bồi bút quốc nội bôi nhọ dân oan, bênh vực đám công an tàn bạo, chúng ta nhất thiết phải phản đối, tẩy chay loại báo hai chiều cởi mở ấy! Nhóm Viet Weekly phỏng vấn Nguyễn Minh Triết, Tôn Nữ Thị Ninh. Khi về nước đã phỏng vấn Võ Văn Kiệt. Sao không làm thêm một chiều thứ hai, phỏng vấn Hoà Thượng Thích Quảng Độ, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, luật sư Lê Thị Công Nhân?
VW thường nói họ được đa số ủng hộ, chỉ có thiểu số chợ chiều già nua chống đối. Họ có dám chứng minh điều họ nói bằng cách cũng tổ chức họp báo, thỉnh ý đồng hương, kêu gọi biểu tình ủng hộ họ, phản đối chúng tôi?
Cần lưu ý các bạn, chúng ta không phải chỉ chống tờ VW, mà còn phải chống cả một thế lực hắc ám đằng sau. Vì vậy sẽ khó khăn và lâu dài. Trong tương lai, có thể có những tờ báo khác tương tự như tờ VW xuất hiện, biện pháp duy nhất hữu hiệu của chúng ta là tẩy chay: không đọc, không nhận bán, không quảng cáo, không viết bài, không trả lời phỏng vấn của các tờ báo đó. Chúng ta không có quyền, không có lực, và cũng không có cả ý định cưỡng ép ai làm công việc tẩy chay toàn diện và triệt để đó. Cuộc chiến đấu này cực kỳ quan trọng. Thành công hay không hoàn toàn tùy thuộc vào ý thức trách nhiệm, tinh thần bền bỉ của cộng đồng người Việt hải ngoại chúng ta.
Nguyễn Chí Thiện - 30/07/2007
http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2007/20070805_04.htm
Monday, August 6, 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment