MỘT HÌNH THÁI VĂN HÓA VẬN TINH VI.
TRƯƠNG MINH HÒA.
Sau năm 1975, những thứ không thể lưu hành và phát triển tại các cộng đồng tỵ nạn Cộng Sản hải ngoại là: cờ đỏ sao vàng, đoàn văn công, đài phát thanh, báo thân Cộng.....dĩ nhiên là thành phần gián điệp nằm vùng, đón gió trở cờ cũng trở thành kẻ thù của những người bỏ nước tìm tự do; những thành phần nầy không bao giờ dám xuất đầu lộ diện, dù những hành vi của họ có khi làm lợi cho Cộng Sản, những miệng vẫn biện minh là người quốc gia, vẫn đứng dưới là quốc kỳ màu vàng.... Tuy nhiên, vải thưa không che mắt thánh, nên trong tập thể tỵ nạn có câu " ăn cơm tự do đội mo Cộng Sản " để dành cho họ. Cây kim dấu trong bọc vải lâu ngày cũng phải lòi ra.
Văn công được coi là mặt mạnh của đảng Cộng Sản trong mặt trận văn hóa vận, công khai xuất đầu lộ diện trong "trận địa chiến" chẳng khác nào các sư đoàn chánh qui Bắc Việt xâm nhập theo đường mòn Hồ Chí Minh, mở trận chiến tại lãnh thổ miền nam trước ngày 30 tháng 4 nam 1975; thì nay Văn Công xâm nhập theo " đường mòn ngoại giao" với các quốc gia có mặt người tỵ nạn, lợi dụng tình trạng bang giao các nước mà mở các trận tấn công vào các cộng đồng hải ngoại, và những người đứng ra tổ chức được coi là " lực lượng Giao Liên" nằm vùng, che dấu qua chiêu bài " thương mại, làm văn nghệm văn hóa phi chánh trị"... Tuy nhiên, nhờ có quá nhiều kinh nghiệm với Cộng Sản nên các đơn vị văn công đủ dạng " chánh qui, chủ lực" của Bắc Bộ Phủ tung ra như Múa Rối, ca nhạc, thời trang .... dưới nhiều tên gọi hấp dẫn, nào là " Tình Ca Olymoic 2000 " đến "duyên dáng Việt Nam", có khi dùng cả những đầu cầu giao liên hải ngoại để lấy cớ tổ chức văn công như vụ Trịnh Hội và Nguyễn Cao kỳ Duyên vừa qua tại Úc Châu. Một điều cần lưu ý, đề cao cảnh giác và ít ai chú ý đế là hiện nay tại các cộng đồng người Việt Tự Do, có mặt của một lực lượng " DU KÍCH" được ghi nhận là "ĐẶC CÔNG VĂN HÓA VẬN" rất nguy hiểm, đã và đang âm thầm xâm nhập vào các cộng đồng hải ngoại, chúng ngụy trang rất khéo léo với vỏ bọc quốc gia, tỵ nạn, và công khai hoạt động tinh vi tại vùng đất của người quốc gia, như nhân vật TÁM KHỎE, trong vở tuồng NGƯỜI VEN ĐÔ, do danh ca Út Trà Ôn thủ vai, với câu nói "tôi là Tám Khỏe, xin tuyên bố ly khai với Việt Cộng", nhưng thật ra Tám Khỏe là người một lòng thờ Bác, theo đảng, sẵn sàng làm tai mắt.
Tại hải ngoại, Việt Cộng không thể thực hiện những tờ báo theo khuôn khổ" định hướng theo xã hội chủ nghĩa" như các tờ Nhân Dân, Công An, Tuổi Trẻ, Thanh Niên.... tuy nhiên họ vẫn không từ bỏ mặt trận truyền thông " cực kỳ quan trọng" nầy, mà đảng có nhu cầu chiến lược cần thiết để đánh gục "kẻ thù gần cực kỳ nguy hiểm" ở khắp các quốc gia giàu mạnh nhất trên hành tinh nầy, nên họ luôn tìm cách tạo sự hiện diện qua hình thức truyền thông như sách báo, phát thanh, truyền hình.... Với sách lược cố hữu: bóp chết truyền thông trong nước, đồng thời tung ra tối đa công tác tuyên truyền hải ngoại ( nhằm đánh gục các cộng đồng, triệt hạ các lực lượng chống Cộng để gồm thu vào một mối hầu hốt hết tiền của những người bỏ nước ra đi). Trong nước đảng Cộng Sản sử dụng bức tường lửa để ngăn chận các nguồn thông tin cổ xúy tự do, dân chủ từ thế giới vào; và đồng thời mở rộng tuyên truyền tối đa ra nước ngoài. Dù dân chúng đang khốn khổ, nhưng đảng Cộng Sản dành ngân khoản dồi dào cho công tác nầy: mở các mạng thông tin trên internet, thiết lập hệ thống vệ tinh, truyền hình tốn kém.....Tuyên truyền là vũ khí lợi hại, trấn đảng, nên họ luôn tìm mọi cách phát huy.
Cộng đồng người Việt Tự Do ở nước Úc đã từng đánh bật tên " xung kích đặc công lợi hại" là T.V 4 của đài truyền hình S.B.S, là một thắng lợi lớn. Sau nghị quyết 36, hiện tượng đáng lưu ý, đề cao cảnh giác là sự xuất hiện của các tờ báo có lập trường " nửa nạc nửa mở", họ cũng đăng những bài chống Cộng như nhẹ nhàng, đầy khoang nhượng, mà có người cho đó là " chống Cộng tế nhị". Nhìn sơ, lầm tưởng đó là báo quốc gia, qua các bài báo đăng chuyện tham nhũng của quan chức nhà nước, chuyện cửa quyền, độc tài của đảng ( ai cũng biết chuyện nầy, không cần nói nhiều). Nhưng những bài báo chống Cộng mạnh, hay lột mặt tên quốc tặc Hồ Chí Minh, vạch trần sự tàn độc của đảng Cộng Sản, sự lạc hậu phi nhân của chủ nghĩa Marx Lenin.....thì không được các tờ báo nầy lựa để đăng, dù trên hệ thống internet có rất nhiều bài viết. Bên cạnh những bài báo theo kiểu "lập lờ đánh lận con đen "đa số cổ động" ý đồ" hòa hợp hòa giải" của đảng để ra qua các cái loa" tập hợp dân chủ đa nguyên giả hiệu", cổ động về nước làm ăn với đảng qua sự đánh động tình yêu quê hương "cây đa bến cũ, quê hương là chùm khế ngọt" ... hay các bài báo vô thưởng vô phạt, hoặc là những bài báo "trích đăng" từ các báo trong nước do đảng CS chủ trương, hay hình thức "đọc báo trong nước" ... cổ động từ thiện, góp tiền xây dựng "dùm" cho đảng những cây cầu, làm lại con lộ đá, xây trường, sửa chùa, trùng tù nhà thờ....... Đây là một mưu đồ vô cùng nguy hiểm, dùng hình thức tuyên truyền tiệm tiến "tầm ăn dâu" đầu độc dần dần đối tượng "bọn phản động nước ngoài" bằng báo chí, hình ảnh.... tạo sự HIỆN DIỆN THƯỜNG TRỰC của đảng ở ngay trong hậu phương của người Việt tỵ nạn, có tác dụng ảnh hưởng đến những thế hệ kế tiếp ... giống như văn công hát mà không có ai chống, dần dần dân chúng quen đi, rồi đảng sẽ ra tay bước chiến lược kế tiếp là hát những bài ca đảng, ca Hồ nhẹ nhàng, đánh động tình cảm quê hương....và cuối cùng lập hộ khẩu ở hải ngoại "gom tất cả vào một mối : từ trong nước đến hải ngoại, thì biết bao giờ lấy lại quê hương", dể nhận ra là các thứ quảng cáo cho các thương nghiệp từ trong nước, như quảng cáo cho Vietnam Airline, các loại thức ăn ( mì ăn liền, phở..)....một điều đáng quan tâm là những tờ báo nầy rất ư là "tâm đắc" quảng bá những sự tranh chấp của các hội đoàn, cộng đồng, khai thác những mâu thuẫn cá nhân lãnh đạo như: lợi dụng diễn đàn độc giả để đăng những bài báo của du học sinh, những bài đòi bỏ hai chữ "tự do" trong danh xưng "Cộng đồng"; kích động gây hận thù, chia rẻ, là sách lược văn công tinh vi trong "đấu tranh giai cấp" mà đảng đả áp dụng từ năm 1930 đến nay. Sau nghị quyết 36, một số tờ báo dạng nầy xuất hiện một cách bất thường, họ ra sức cạnh tranh ráo riết trong việc lấy quảng cáo rẻ mạt nhằm triệt hạ tài chánh của các tờ báo chốmg Cộng có từ trước, có khi họ dùng cả thủ đoạn mua chuộc vài thành phần có máu mặt, khoa bảng ( bác sĩ, tiến sĩ, kỷ sư, tu sĩ...hay các giới chức cũ miền Nam) để tạo uy thế, chỗ dựa vững chắc. Nên nhớ là các tờ báo như vậy thường dùng chiêu bài "PHI CHÁNH TRỊ" để đánh lừa những người, thương nghiệp có quan hệ đến nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam; họ hay khoác chiếc áo "thương mại" để thu phục quảng cáo, người đọc. Nên nhớ là những tờ báo như thế rất nguy hiểm, khó phân biệt "chân-giả" và họ có tài chánh ( nghi ngờ là do đảng tài trợ?) nên sống vững, dù tiền quảng cáo hạ rẻ mạt. Họ lợi dụng sinh hoạt dân chủ mà trà trộn vào các tổ chức cộng đồng, chính trị với nhản hiệu "nhà báo, ký giả" đại diện cho tờ bào nầy, tuần báo nọ, nguyệt san kia.... để chụp hình các nhân vật chống Cộng, những người tham dự...có thể đây là "những tài liệu vô cùng quí giá của Cục Tình Báo Hải Ngoại" đang cần... do đó các tổ chức cộng đồng nên lưu ý những "loại ký giả" của các tờ báo đáng nghi ngờ nầy, trong tinh thần để cao cảnh giác. Cộng Sản Việt Nam có mặt yếu là không gầy dựng được cơ sở truyền thông hải ngoại, họ nhắm vào đài phát thanh và các tờ báo. Do đó đảng sẵn sàng tung ra số tiền lớn để "đầu tư truyền thông", có thể làm ra các tờ báo mới, hay dùng tiền mua các tờ báo cũ, mua chuộc người làm trong các đài phát thanh, truyền hình....
Đây là vấn đề nguy hiểm cho tập thể người Việt hải ngoại, do đó tất cả mọi người hảy sáng suốt, nhận ra cơ quan truyền thông nào là quốc gia, cơ quan nào là "cánh tay lông lá nối dài của đảng và nhà nước". Đảng Cộng Sản thật gian manh, ngay cả tôn giáo chúng còn xâm nhập dễ dàng, hay trước 1975, cụm tình báo chiến lược A 22 của Huỳnh Văn Trọng, Nguyễn Ngọc Nhạ còn nằm được trong phủ tổng thống. Nên những cơ quan truyền thông có lập trường chưa xác định, hành vi , mờ ám, thành phần ban biên tập mơ hồ, đang những bài báo cổ động cho đảng và nhà nước một cách khéo léo, cổ động ngầm chiêu bài hòa hợp hòa giải, quảng cáo cho các thương nghiệp trong nước....thì nên cảnh giác; nhất là những người làm thương nghiệp gốc tỵ nạn, từng là nạn nhân của Cộng Sản, hảy nên "chọn báo gởi hàng", bằng không là vô tình tiếp tay cho những kẻ đã từng đánh tư sản nhà mình, bắt người thân vào tù cải tạo. Như vậy, có người tỏ ra bi quan cho là: như vậy Việt Cộng quá hay? Nhưng không phải vậy, Việt Cộng không tài giỏi gì như họ lếu là "chiến thắng thần thánh, đánh cho Mỹ Cút, Ngụy nhào..." và có người đánh giá cao, nếu họ không tàn ác và thủ đoạn gian manh, lật lọng. Có người cho là Việt Cộng không hay sao dụ được các giới có học? Cũng không phải vậy, chẳng những Việt Cộng dụ được những "sĩ, sư" làm tay sai là vì những người đó QUÁ DỠ thôi, chớ người bình dân cũng biết rõ Việt Cộng. ./.
http://www.vietnamexodus.org/vne/modules.php?name=News&file=article&sid=2126
----
QHT-HV: Thủ đoạn tuyên truyền xảo trá của VC
Friday, July 6, 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment